mỗi ngày quản lý chén cấp dưới để kiếm tiền, lòng rằng gã sư đệ ngốc này sẽ không khai nàng ra. Trong khi đó, Điền Bất Dịch vẫn tiếp tục: – NĂM NĂM TRƯỚC, TA ĐÃ NÓI GÌ VỚI CON? KHÔNG CÓ LỆNH CỦA TA, CON KHÔNG ĐƯỢC RỜI KHỎI ĐẠI TRÚC PHONG NỬA BƯỚC. CON COI LỜI NÓI CỦA TA LÀ GIÓ THOẢNG BÊN TAI SAO? TRONG MẮT CON, CÓ CÒN VI SƯ NỮA KHÔNG HẢ? HỨ??? Mặc cho Điền Bất Dịch nhiếc mắng đủ lời thậm tệ, Tiểu Phàm vẫn quỳ yên một chỗ, mỗi ngày chủ tịch với cô y tá gợi cảm không lên tiếng, không trả lời, không cãi lại. Phải đến khi Tô Như sư nước bước tới, nói vài lời, Điền Bất Dịch mới tức